Wednesday, April 25, 2012

Café thuyền

Tóm tắt: 

Bất chợt mùi cà phê thơm ngào ngạt khắp chiếc tàu du lịch của chúng tôi. Cà phê ở đâu thế nhỉ? Gió sông thổi lồng lộng khiến mùi cà phê ngào ngạt thơm từ phía đuôi tầu lan đến tận đầu tầu.

Bất chợt mùi cà phê thơm ngào ngạt khắp chiếc tàu du lịch của chúng tôi. Cà phê ở đâu thế nhỉ? Gió sông thổi lồng lộng khiến mùi cà phê ngào ngạt thơm từ phía đuôi tầu lan đến tận đầu tầu.

Rời bến Ninh Kiều khi ánh mặt trời đã lấp lánh trên sóng nước, con tàu du lịch đưa chúng tôi rẽ vào một cây cầu nho nhỏ bắc ra sông. Đó là bến nước riêng của vài gia đình. Mấy du khách châu Âu đã nghỉ đêm qua tại các hộ gia đình này. Những homestay như thế giúp khách du lịch có trải nghiệm thực tế hơn về cuộc sống miền sông nước. Đón thêm mấy du khách,  tàu bắt đầu thẳng tiến về phía chợ nổi Cái Răng.

Con tàu du lịch lướt nhẹ nhàng trên sóng nước mênh mang. Gió lồng lộng. Hai bên bờ có những chặng bạt ngàn cây cối xanh tươi rồi đến đoạn nhà nối tiếp nhà. Vài cây xăng có vị trí rất đắc địa: một phía ngoảnh lên đường bán xăng cho xe hơi, xe máy; một phía nhìn ra sông bán xăng cho các tàu thuyền.

Vài chiếc tàu du lịch khác cũng đồng hành cùng với tàu của chúng tôi. Trên các con tàu du lịch, dường như tất cả các máy ảnh, máy quay phim, camera, điện thoại có khả năng chụp ảnh đều phát huy tác dụng. Máy ảnh, máy quay…hướng về phong cảnh hai bên bờ, rồi tiếp tục hướng ra mặt sông để chớp lấy hình ảnh ghe thuyền lướt sóng; sau đó lại hướng vào nhau để ghi lại quang cảnh du thuyền bên cạnh.

Đi một chặng đường nữa, chúng tôi gặp nhiều ghe thuyền đi theo chiều ngược lại. Thì ra chúng tôi đi chơi chợ hơi muộn nên gặp các ghe thuyền đã xong xuôi việc mua bán và đang trên đường trở về. Đi thêm một chút thì đến đoạn sông có những ngã rẽ. Rồi đến một vùng sông nước rộng mênh mang với vô số tàu thuyền lớn nhỏ các loại. Chợ nổi Cái Răng đây rồi.

Những chiếc thuyền trở đầy hoa trái miền sông nước. Chiếc thì đầy ăm ắp dưa hấu xanh om. Chiếc lại chất cao ngất ngểnh những nải chuối xanh đã lác đác dăm trái chín vàng. Thuyền chở dừa thì xanh dịu. Thuyền khác cứ rực rỡ lên bởi màu vàng của thơm và khóm, hai loại trái cây mà ngoài bắc vẫn gọi là dứa ta và dứa tây. Mỗi chiếc thuyền có một cây sào, được người dân ở đây gọi là cây bẹo. Ở đầu mỗi cây bẹo treo lủng lẳng loại trái cây của thuyền đó. Đó đúng là một loại biển hiệu quảng cáo thực thà nhất và sinh động nhất.

Bác tài khéo léo lách chiếc tàu du lịch của chúng tôi vào luồng nước trống giữa những ghe thuyền đầy ắp hoa trái. Cơ hội tuyệt vời cho những ai muốn chớp lấy những bức ảnh cận cảnh. Mọi người trên tàu leo hết lên phía mũi tàu hoặc chiếm lấy những chỗ thuận tiện cho việc quay phim, chụp ảnh. Các ghe thuyền bán trái cây cũng tranh thủ mời chào chúng tôi mua chuối, dưa, dứa…có khuyến mại dịch vụ gọt vỏ trái cây và bổ ra những miếng nhỏ.

Bất chợt mùi cà phê thơm ngào ngạt khắp chiếc tàu du lịch của chúng tôi. Cà phê ở đâu thế nhỉ? Nhìn quanh, thì ra mùi cà phê tỏa ra từ một chiếc thuyền nhỏ đỗ phía cuối con tàu du lịch của chúng tôi. Gió sông thổi lồng lộng khiến mùi cà phê ngào ngạt thơm từ phía đuôi tầu lan đến tận đầu tầu.

Chúng tôi đi xuôi về phía đuôi tàu. Thì ra chiếc thuyền nhỏ đó là một quán cà phê di động trên sông. Trong lòng chiếc ghe nhỏ có đầy đủ các dụng cụ của một quán cà phê giải khát: ly cốc, khay đĩa, thìa nĩa, phích nước, bếp ga du lịch…Trên một cái khay lớn có tới khoảng hai chục phin cà phê đang được pha chế. Những giọt cà phê nhỏ chầm chậm qua phin lọc xuống chiếc cốc thủy tinh phía dưới. Đó chính là khởi nguồn của mùi cà phê đang thơm ngào ngạt cả một khúc sông. Thuyền cà phê này không có cây bẹo hay bất cứ chiếc biển hiệu nào. Nhưng mùi thơm cà phê tỏa ra từ đó là một  quảng cáo mời gọi đích thực đầy thuyết phục.

Tôi gọi một ly cà phê. Y hệt như trong một quán cà phê chuyên nghiệp, cô bán hàng trẻ tuổi nhanh nhảu hỏi tôi muốn dùng cà phê đen hay cà phê sữa, nóng hay đá. Ngay khi tôi nói muốn một ly cà phê sữa nóng - nhiều đắng ít ngọt, cô thoăn thoắt cầm lon sữa đặc rót một chút vừa đủ ngọt vào chiếc cốc thủy tinh rồi tiếp thêm vào đó nhiều cà phê đen nóng và đặc. Chỉ một phút, tôi đã có ly cà phê ưa thích. Thơm phưng phức.

Cô bán hàng nhanh nhảu giới thiệu với các du khách rằng thuyền của cô còn có trà các loại và nước hoa quả… Rồi cô giơ lên một chùm những quả dừa. Khi mấy vị khách nước ngoài nhìn chùm dừa với vẻ vừa lưỡng lự vừa tò mò thích thú, cô nhanh tay chặt vát ngay một quả dừa, cắm vào đó chiếc ống hút rồi mời du khách nếm thử.

Món đồ uống thiên nhiên dân dã và có vẻ rất hợp vệ sinh này hấp dẫn ngay các vị khách nước ngoài. Ngay lập tức, hàng chục quả dừa được chặt vát đẹp mắt, cắm thêm ống hút rồi chuyển đến tay người mua. Những quả dừa này là món đồ uống thật tiện vì trong khi tôi phải tăng tốc xử lý ly cà phê để kịp trả lại cô bán hàng chiếc ly trước khi con tàu du lịch dời đi thì các bạn đồng hành của tôi ung dung thưởng thức nước dừa trên suốt chặng đường về lại bến Ninh Kiều. Nhưng dù không có nhiều thời gian để nhâm nhi, món cà phê trên thuyền vẫn rất tuyệt bởi mùi thơm đậm đà ngào ngạt lan tỏa đến miên man. Chỉ có gió trên sông mới làm được điều đó./.

Hiền Minh

Ảnh: 
Tin liên quan: 
Chuyên mục chính: 
Chuyện dọc đường
Các chuyên mục liên quan: 
Chuyện dọc đường

Link to full article

No comments:

Post a Comment

Popular Posts